Thứ Tư, 9 tháng 1, 2019

THẤY GÌ SAU PHONG TRÀO ÁO VÀNG TẠI PHÁP?

"Chúng tôi muốn có một Chính phủ như Việt Nam” được cho là câu trả lời đầy bất ngờ của những người giương cao lá cờ Việt Nam trong đoàn người biểu tình tại Pháp với mong muốn có một chính phủ thực sự vì dân như ở Việt Nam.

Người Pháp giương cao lá cờ Việt Nam như một biểu tượng của lòng quả cảm chống bất công, bóc lột, sự bình đẳng, ấm no và hạnh phúc. Vậy mà, không ít kẻ khoác áo “dân chủ” trong nước lại đang lăm le tìm mọi cách để lật đổ chính quyền đẩy đất nước vào cảnh hỗn loạn như Pháp hiện nay.

Xuất phát từ phong trào phản đối chính sách tăng giá nhiên liệu của chính phủ, cuộc biểu tình của những người “Áo vàng” đã khắc họa một nước Pháp bị chia rẽ sâu sắc với các cuộc bạo loạn vô cùng nghiêm trọng kéo dài suốt thời gian qua.


Thành Paris khói lửa ngút trời, khu vực Khải Hoàn Môn như vùng chiến sự. Tính đến thời điểm này ít nhất 682 người đã bị bắt giữ, 263 người bị thương Máu và nước mắt của những người vô tội nơi đây có lẽ sẽ còn rơi khi thảm kịch này vẫn chưa có dấu hiệu dừng. Đáng chú ý là trong dòng người xuống đường tại Pháp người ta bất ngờ thấy hình ảnh những lá cờ Tổ quốc của Việt Nam trên tay người dân Pháp và câu trả lời thật bất ngờ!!!.

“Áo vàng” – họ là ai?

Áo vàng, trước hết là một phong trào phản kháng của nhân dân. “Áo vàng” là quy tụ của rất nhiều tầng lớp: người lao động lương thấp, hợp đồng ngắn, người về hưu bị tăng CSG (tiền đóng góp xã hội), công nhân đường sắt đang bị đe dọa sa thải, học sinh- sinh viên phản đối tăng học phí và đòi cải cách đầu vào Đại học.


Khi chính phủ Pháp đưa ra chính sách tăng thuế đánh vào xăng dầu, mà mục đích là để có thêm tiền tài trợ cho chiến lược dài hơi về chuyển đổi sang các ngành năng lượng xanh, họ không ngờ rằng chỉ vài chục cent tăng lên trên mỗi lít nhiên liệu lại đủ để làm tràn cả ly nước giận dữ.

Tất cả những mặc cảm, bức xúc, giận dữ… đó không phải do vị Tổng thống trẻ Emmanuel Macron tạo ra mà là tích góp bao năm qua từ các đời Tổng thống trước đó của các ông Chirac, Sarkozy, Hollande. Chỉ có điều, thái độ cứng rắn của ông Macron, đã khiến mọi thứ dần vượt tầm kiểm soát.

Điệp khúc “chúng tôi sẽ không từ bỏ mục tiêu” mà các ông Macron, Édouard Philippe… nhắc đi nhắc lại trong những ngày qua bị xem như là lời thách thức đầy khinh miệt với phong trào phản kháng, mà về sâu xa là xuất phát từ những bức xúc và đòi hỏi chính đáng của một lượng lớn người dân Pháp. Để rồi hiện tại thì tất cả được dịp bùng nổ.

“Chúng tôi muốn có một Chính phủ như Việt Nam”


Được biết, chia sẻ trên là câu trả lời đầy bất ngờ của những người giương cao lá cờ Việt Nam trong đoàn người biểu tình tại Pháp với mong muốn có một chính phủ thực sự vì dân như ở Việt Nam. Một quốc gia mà trong quá khứ đã từng là thuộc địa của Pháp. Và giờ đây đất nước, con người Việt Nam đã trở thành biểu tượng của lòng quả cảm trong những năm kháng chiến chống Pháp, rồi chống Mỹ xâm lược.

Để thấy trong khi người Việt trên khắp mọi miền đất nước vẫn sống yên bình trong một đất nước an toàn, ổn định chính trị nhất nhì thế giới thì người Pháp đã thực hiện đầy đủ combo đột phá + cướp bóc khắp mọi nơi. Paris xịn hiện đang chìm trong biển lửa trong khi Paris replica ven sông Hồng, người dân vẫn ngủ ngon lành.

Đến đây có thể hiểu người Pháp giương cao lá cờ Việt Nam như một biểu tượng của lòng quả cảm chống bất công, bóc lột, sự bình đẳng, ấm no và hạnh phúc. Vậy mà, không ít kẻ khoác áo “dân chủ” trong nước lại đang lăm le tìm mọi cách để lật đổ chính quyền đẩy đất nước vào cảnh hỗn loạn như Pháp hiện nay. Thật may vì cho đến thời điểm này thì tất cả những âm mưu, thủ đoạn và hành động của chúng đều bị đập tan.


Không khó để nhìn sang các nước Trung Đông, Bắc Phi khi các cuộc biểu tình đường phố đã biến thành bạo lực dưới chiêu bài dân chủ. Những chính thể mới lên nắm quyền không những không hiện thực hóa được hy vọng của người dân về “Bánh mì, tự do và công bằng xã hội” mà còn làm cho kinh tế sa sút, an ninh bất ổn.

Vậy mà tụi 03 sọc cứ rêu rao "cả thế giới tẩy chay cộng sản". Thật quá đỗi nực cười.

@giaidocthongtinxuyentac

QUY ĐỊNH KHÔNG ĐƯỢC TỰ Ý GHI ÂM, GHI HÌNH TẠI PHÒNG TIẾP DÂN LÀ ĐÚNG HAY SAI?

Vừa qua, Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Chung ký Quyết định số 12/QĐ-UBND ban hành nội quy về việc tiếp công dân tại Trụ sở Tiếp công dân Thành phố. Nội quy kèm theo Quyết định số 12 có một quy định, đối với công dân khi đến Trụ sở Tiếp công dân Thành phố làm việc “không quay phim, chụp ảnh, ghi âm khi chưa có sự đồng ý của người tiếp công dân” bị một số báo chí đưa tin, bình phẩm, đặt nghi vấn về việc “Hà Nội có được 'cấm' công dân ghi âm, ghi hình tại trụ sở tiếp dân?” (Báo Mới), “Tranh luận quy định về ghi âm, ghi hình tại trụ sở tiếp dân ” (Thanh Niên), với đặt nghi vấn quy định này gây nhiều tranh cãi, lo ngại ảnh hưởng đến quyền lợi của người dân. Thậm chí luật sư Lê Văn Luân quy kết quy định này là “vi hiến”, là vi phạm quyền giám sát bằng lập luận rằng “Khoản 2 Điều 8 Hiến pháp quy định rõ vấn đề quyền giám sát của công dân và các cán bộ, công chức, viên chức phải lắng nghe và chịu sự giám sát của nhân dân. Lập tức bài viết của luật sư Lê Văn Luân cũng như RFA Việt Ngữ được giới dân chủ vào ủng hộ và công kích chính quyền Hà Nội lo sợ bị dân tố giác sai trái, muốn được thoải mái “hiếp dân” nên mới đưa ra “nội quy” này. Tuy nhiên nhiều ý kiến cho rằng, cán bộ tiếp dân cũng là con người, được quyền tôn trọng, có quyền bảo vệ hình ảnh cá nhân theo luật pháp Nhà nước.


Vậy việc ban hành các quy định này là đúng hay sai và thực hư thế nào về những dư luận vừa qua nhất là đối với ý kiến của luật sư Lê Văn Luân.

Xin thưa, việc ban hành quy định này không có gì là sai cả. Tiếng kẻng xin viện dẫn những lý do sau:

VỀ QUY ĐỊNH CỦA PHÁP LUẬT

Thứ nhất, việc tiếp công dân được quy định nhằm tiếp nhận các ý kiến phản ánh của nhân dân về các vấn đề gây bức xúc trong dư luận quần chúng, tiếp nhận những tâm tư nguyện vọng của người dân đến các cấp chính quyền. Đồng thời cũng là một kênh để người dân thể hiện vai trò giám sát, phản biện xã hội một cách trực tiếp đến các cơ quan công quyền. Đây là một quyền mà công dân được ghi nhận và đảm bảo thực hiện bởi pháp luật.

Thứ hai, để đảm bảo cho việc tiếp công dân được thực hiện một cách thống nhất, nhất quán, các quyền lợi của người dân được bảo đảm thực hiện ngày 25.11.2013 Quốc hội đã ban hành Luật tiếp công dân trong đó quy định các vấn đề liên quan đến công tác tiếp công dân; trách nhiệm, quyền hạn của các cán bôn, cơ quan trong việc tiếp công dân; cũng như các quyền và nghĩa vụ của công dân trong quy trình tham gia các buổi tiếp công dân tại trụ sở. Trong đó:

- Tại điểm d khoản 2 Điều 7 quy định về quyền và nghĩa vụ của người đến khiếu nại, tố cáo, kiến nghị, phản ánh có nội dung quy định họ phải: “Nghiêm chỉnh chấp hành nội quy tiếp công dân và hướng dẫn của người tiếp công dân”. Như vậy bên cạnh các quyền mà công dân được đảm bảo thực hiện khi đến trụ sở tiếp công dân thì họ cũng phải đảm bảo tuân thủ đúng các nội quy, quy định tại trụ sở tiếp công dân các cấp.

- Tại khoản 6 điều 12 quy định: “Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp tỉnh ban hành nội quy tiếp công dân tại Trụ sở tiếp công dân cấp tỉnh”; khoản 6 điều 13 quy định: “Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp huyện ban hành nội quy tiếp công dân tại Trụ sở tiếp công dân cấp huyện”. Như vậy có thể hiểu, nội quy, quy định tại các trụ sở tiếp dân ở các cấp do người đứng đầu của đơn vị đó xây dựng, ban hành xem xét dựa trên các điều kiện tại địa phương tuy nhiên vẫn đảm bảo cho các quyền của công dân khi đến trụ sở tiếp dân được thực hiện đầy đủ.

VỀ THỰC TIỄN

Thực tế, không chỉ Hà Nội mới có quy định này. Như chính báo chí đã đưa, trao đổi với PV Dân trí chiều 7/1, ông Nguyễn Hồng Điệp - Trưởng Ban tiếp công dân Trung ương (Thanh tra Chính phủ) cho biết, Tổng Thanh tra Chính phủ cũng ban hành quy định không được quay phim, chụp ảnh tại Trụ sở Tiếp công dân Trung ương khi chưa được sự đồng ý của người phụ trách trụ sở. “Quy chế này thực ra có từ lâu rồi”-ông Điệp nói. Nhiều trụ sở tiếp dân ở địa phương và cơ quan Nhà nước khác cũng có quy định tương tự. 

Trưởng Ban Tiếp công dân Trung ương cho biết thêm "Khi bà con xin phép ghi âm, ghi hình thì cứ cho chứ có sao đâu. Nhưng mà cho với mục đích xây dựng, cùng với nhau hợp tác để cùng giải quyết công việc chứ không phải cứ đến cổng là lập tức đưa máy lên quay hết mọi thứ mà không tập trung vào mục đích chính của mình. Gây mất thời gian của công dân khác, ảnh hưởng tới Trụ sở”.

Hơn nữa, Luật pháp nhiều nước có quy định tương tự, xin ví dụ luật của Mỹ “Laws differ in the United States on how many parties must give their consent before a conversation may be recorded. In 38 states and the District of Columbia, conversations may be recorded if the person is party to the conversation, or if at least one of the people who are party to the conversation have given a third party consent to record the conversation. As of 2010, in California, Connecticut, Delaware, Florida, Illinois, Maryland, Massachusetts, Nevada, New Hampshire, Pennsylvania, Vermont, and Washington State, the consent of all parties of the conversation must be obtained in order to record a conversation. In Canada, telephone calls may be recorded without a court order if one of the parties to the call consents to the recording. It is to a judge's discretion as to whether or not to admit the recording into evidence if both parties are not aware of the conversation having been recorded.” (Tạm dịch: Các văn bản luật khác nhau ở Hoa Kỳ quy định số lượng các bên phải đồng ý trước khi cuộc trò chuyện có thể được ghi lại. Ở 38 tiểu bang và Quận Columbia, các cuộc hội thoại có thể được ghi lại nếu người đó tham gia cuộc trò chuyện hoặc nếu ít nhất một trong những người tham gia cuộc trò chuyện đã đồng ý cho bên thứ ba ghi lại cuộc trò chuyện. Kể từ năm 2010, tại California, Connecticut, Delkn, Florida, Illinois, Maryland, Massachusetts, Nevada, New Hampshire, Pennsylvania, Vermont và Washington State, phải có sự đồng ý của tất cả các bên của cuộc trò chuyện để ghi lại cuộc trò chuyện. Ở Canada, các cuộc gọi điện thoại có thể được ghi lại mà không có lệnh của tòa án nếu một trong các bên tham gia cuộc gọi đồng ý ghi âm. Theo quyết định của thẩm phán về việc có hay không thừa nhận việc ghi âm thành bằng chứng nếu cả hai bên không biết về cuộc trò chuyện đã được ghi lại).

Rõ ràng, quy định của UBND Hà Nội và các văn phòng tiếp dân khác hoàn toàn phù hợp với chuẩn mực quốc tế về luật pháp và nhân quyền. Còn việc lợi dụng quy định để xuyên tạc luật pháp, vu cáo chính quyền như lối hành xử của ông luật sư Lê Văn Luân cần xem xét khả năng nhận thức/đọc hiểu pháp luật cũng như thái độ chính trị của ông này.

Nguồn: Loa phường và LOXEBEN

#lecuong